Logo Website

TỒN TẠI CỦA VIỆC DÙNG THUỐC BỔ

24/03/2021

ĐIỀU 163. TỒN TẠI CỦA VIỆC DÙNG THUỐC BỔ 

Người đời nay có cái thị hiếu dùng thuốc bổ, do đó các lương y cũng chiều theo ý muốn của người dùng thuốc mà bất cứ bệnh gì cũng cắt ghé bổ. Sao không nghĩ: phàm bệnh tật phát sinh không ngoài hai nguyên nhân là ngoại nhân và nội nhân. Ngoại nhân đây không ngoài phong, hàn, thử, thấp, táo, hỏa; nội nhân không ngoài hỷ, nộ ưu, tư, bi, khủng, kinh. Vậy thử ngẫm trong 13 nguyên nhân đó có nguyên nhân nào là nên bổ? Đại phàm con người sinh ra đời, nếu không vì già mà chết thì cũng vì ốm mà chết. Còn như nói không có bệnh, chỉ vì "hư" mà chết, thì trong nghìn người không có một. Phương chi sau khi bệnh tà đã bài trừ được, thì là hư cũng vẫn sống; nếu không bài trừ được bệnh tà thì dù là thực cũng chết. Hơn nữa, nếu quả đã đến tình trạng nguyên khí đã hơi thoát, thì dù ngâm mình vào Sâm Phụ cũng không ích gì.. Họ lại còn viện dẫn câu: "khí chi sở hư tà tất tấu chi" trong Nội kinh để làm bằng cứ. Nhưng khí hư đã đành nên bổ, vậy cái "tà" nó "tấu" vào kia có nên bài trừ đi không? Nếu biết rằng tà khí một khi đã bổ vít lại, thì không khi nào bài tiết ra được nữa, bệnh nhân dù chưa chết ngay cũng dai dẳng hàng năm mới khỏi. Vậy cái lỗi đó tại ai? 

Nguồn trích: CHƯƠNG IX: KINH NGHIỆM LÂM SÀNG - TỬ SIÊU Y THOẠI KINH NGHIỆM ĐIỀU TRỊ VÀ HỌC TẬP LÀM THUỐC, NHÀ XUẤT BẢN KHOA HỌC XÃ HỘI HÀ NỘI – 1990